Wave

Giải bài 4 Tiếng đàn

Giải bài 4: Tiếng đàn sách chân trời sáng tạo tiếng việt 3 tập 2. Phần đáp án chuẩn, hướng dẫn giải chi tiết cho từng câu hỏi có trong chương trình học của sách giáo khoa. Hi vọng, các em học sinh hiểu và nắm vững kiến thức bài học.

KHỞI ĐỘNG

Chia sẻ về một âm thanh em thích.


  • Tiếng hát.
  • Tiếng đàn.
  • Tiếng sáo.
  • Tiếng chim hót.
  • Tiếng nước chảy róc rách.
  • Tiếng lá cây xào xạc.

KHÁM PHÁ VÀ LUYỆN TẬP

1) Đọc và trả lời câu hỏi:

1. Thuỷ làm những gì trước khi vào phòng thi?

2. Tiếng đàn của Thuỷ được tả bằng hình ảnh nào?

3. Tìm câu văn cho thấy Thuỷ rất tập trung khi kéo đèn.

4. Khung cảnh bên ngoài gian phòng có gì đẹp?

5. Theo em, bức tranh thiên nhiên đẹp hơn nhờ điều gì? Vì sao?

2) Tìm 1 - 2 từ ngữ miêu tả:

a. Tiếng đàn

M: trong trẻo

b. Tiếng hát

M: ngọt ngào

c. Tiếng gió thổi

M: rì rào

d. Tiếng nước chảy

M: róc rách


1) Đọc và trả lời câu hỏi:

1. Thuỷ nhận cây đèn vi ô lông, lên dây và kéo thử vài nốt nhạc trước khi vào phòng thi.

2. Tiếng đàn của Thuỷ được tả bằng hình ảnh: sợi dây đàn thì như có phép lạ, những âm thanh trong trẻo vút bay lên giữa yên lặng của gian phòng. 

3. Câu văn cho thấy Thuỷ rất tập trung khi kéo đèn: "Vâng trán cô bé hơi tái đi nhưng gò má ửng hồng, đôi mắt sẫm màu hơn, làn mi rậm cong dài khẽ rung động".

4. Khung cảnh bên ngoài gian phòng: Tiếng đèn bay ra vườn. Vài cánh ngọc lan êm ói rụng xuống nền đết mút rượi. Dưới đường, lũ trẻ đang rủ nhau thả những chiếc thuyền gấp bằng giấy trên những vũng nước mưa. Ngoài Hồ Tây, dân chài đang tung lưới bắt cá. Hoa mười giờ nở đỏ quanh các lối đi ven hồ. Bóng mấy con chim bồ câu lướt nhanh trên những mới nhà cao thếp.

5. Theo em, bức tranh thiên nhiên đẹp hơn nhờ có tiếng đàn của Thủy vì nhờ tiếng đàn du dương đó đánh thức cảnh vật thiên nhiên, làm cho mọi hoạt động trở nên sinh động và nhộn nhịp hẳn lên.

2) Tìm 1- 2 từ ngữ miêu tả:

a. Tiếng đàn: trong trẻo, du dương, trầm bổng, trầm lắng,...

b. Tiếng hát: ngọt ngào, ngân nga, lảnh lót, thánh thót,...

c. Tiếng gió thổi: rì rào, xì xào, lao xao, ù ù, vi vu,...

d. Tiếng nước chảy: róc rách, rì rào, rành rạch, ầm ầm, ào ào,...

1) Nghe kể chuyện.

2) Kể từng đoạn của câu chuyện theo tranh và từ ngữ gợi ý dưới tranh.

 

3) Kể lại toàn bộ câu chuyện.

4) Đóng vai để nói lời đáp của các học trò khi nghe lời dặn dò của thầy giáo Vàng Anh.


1) HS tự thực hiện.

2) Kể từng đoạn của câu chuyện theo tranh và từ ngữ gợi ý dưới tranh.

Thi nhạc

Nguyễn Phan Hách

  1. Thầy giáo vàng anh tổ chức Hội thi nhạc.
  2. Mỗi học trò của thầy là một giọng hát đặc trưng riêng.
  3. Tiết mục cuối cùng của Vịt.
  4. Kết thúc cuộc thi, ông đứng dậy vẻ nghiêm trang. Căn phòng hồi hộp im lặng. Hoạ Mi nhìn Dế Mèn, Ve sầu, Vịt nhìn Gà Trống. Mắt Giáo sư dịu dàng lướt trên mặt những đứa học trò ngoan.

- Các con ! - Giọng giáo sư cất lên cảm động - Ta rất vui lòng vì sự thành công của các con. Cảm ơn các con đã cho ta niềm vui này. Ngày mai, các con sẽ trở về với những miền quê yêu dấu của các con, chẳng còn ở bên ta nữa, nhưng lòng ta sẽ mãi dõi theo.

Tác phẩm của các con mỗi người một vẻ, nhưng ta thích nhất là các con đều có bản lĩnh nghệ thuật. Các con đã tạo dựng cho mình một phong cách độc đáo, không ai cóp nhặt ai, bắt chước ai.

3) Kể lại toàn bộ câu chuyện.

Giáo sư Vàng Anh ngồi trên bục giảng, cái áo đuôi tôm quết xuống đất:

– Các con đã đến đủ chưa ? – Ông hỏi giọng trang nghiêm khác hẳn ngày thường.

Hôm nay, một ngày đáng ghi nhớ, sau bao năm dốc toàn tâm lực dạy dỗ, giờ đây ông sẽ thấy kết quả của mình.

Giáo sư nghe tim đập hồi hộp. Nhưng hồi hộp hơn là những – người trước mặt ông kia.

– Ve Sầu, lên đi ! – Giọng ông vang lên.

Một chàng trai mặc áo măng tô trong suốt đầy vẻ tự tin đứng dậy, đôi mắt nâu lấp lánh nhìn khắp lượt.

– Hãy trình bày tác phẩm tốt nghiệp của mình.

– Vâng, thưa Giáo sư, đây là bản giao hưởng “Mùa hạ” – Ve Sầu nói.

Mọi người nín thở. Và lập tức ngay sau đấy, gian phòng tràn ngập mênh mang một âm thanh sáng chói. Tiếng vi-ô-lông réo rắt, tiếng cờ-la-ri-nét trong sáng, xen-lô ấm áp, kèn co chói lên từng khúc gây hiệu quả đột ngột khá tốt.

Trước mắt Giáo sư là màu hoa phượng đỏ rực, nắng sáng trắng với bầu trời xanh mênh mông. Bên hàng giậu, hoa mướp vàng và những cánh ong rù rì. Thoảng mùi hoa thiên lí trong những cơn gió và cảm giác mát rượi của miếng dưa hấu như miếng trăng vàng.

Một trăm phút trôi qua, Ve sầu đã trình diễn xong, Giáo sư vân ngồi ngây ra, sực nhớ :

– Thôi được rồi.

Ông cúi ghi điểm, mắt hấp háy sau kính trắng, cố tỏ vẻ bình thản nhưng giọng thì đã khàn đi vì xúc động.

– Gà Trống – Ông gọi tiếp – Đã sửa soạn xong chưa ?

– Dạ, đã. – Gà kiêu hãnh ngẩng đầu, cái mũ đỏ chói, tấm áo nhung đen pha màu đỏ biếc hài hoà. Bằng những bước đi đĩnh đạc, Gà tiến lên. Không nói, Gà mở đầu khùc nhạc nhan đề “Bình minh” bằng tiết tấu nhanh khoẻ đầy hứng khởi “tờ-réc… tờ-re-te-te-te…”, bản nhạc tiến triển ngày càng mạnh, dồn dập hơn. Tiếng trom-pét được sử dụng khá tốt.

Gà biểu diễn có duyên, đầy nhiệt tình. Phần cuối bản nhạc là niềm mãn nguyện khi thấy mặt trời đã lên rực rỡ. Âm nhạc chuyển dần sang tiết tấu vui nhộn, dí dỏm. Gà thành công khi sử dụng bộ gõ: “Cục-cục… cục-cục !… cục-cục…” Đôi cánh Gà xoè ra xoay tròn, đầu nghiêng, chân lượn quanh một vòng tròn tưởng tượng.

Thời gian trôi khá nhanh hay chương trình biểu diễn của Gà quá ngắn ? Buổi thi tạm giải lao ít phút. Sau đó là chương trình của Dế Mèn. Dế khoẻ khoắn và trang nhã trong bộ đồ màu nâu nhanh nhẹn len qua các hàng ghế trước nhũng đôi mắt đầy gửi gắm hi vọng của mọi người. Dế đứng trên bục cúi đầu xoã tóc rồi bất thần ngang phắt lên. Bản giao hưởng “Mùa thu”. Những chiếc lá khô rơi trong nắng, nắng lung linh như những đợt suôi nguồn. Lá vàng phủ hai bờ, tiếng gió xào xạc nói với lá. Hương mùa thu nhẹ thoảng, những con bướm vàng vàng bay rối mắt. Mùa thu… Mùa thu… giai điệu trữ tình trong sáng quán xuyếnTừ đầu đến cuối phần biêu diễn của Dế. Đôi mắt Giáo sư nhoà sau cặp kính vì sung sướng. Nghệ thuật có thê làm được những điều kì diệu nhất – tự nhiên ông nghĩ một cách lạc đề. Tất cả chúng ta sẽ sống say đắm hơn vì những bản nhạc này. Dế Mèn, ta cảm ơn anh…

Buổi thi tạm nghỉ hai tiếng ban trưa. Sang chiều, lại tiếp tục. Giáo sư gọi tên Hoạ Mi. Từ bàn cuốỉ, người nữ thí sinh bước lên, dịu dàng uyên chuyên. Nàng nghiêng đầu chào mọi người. Hoạ mi xuất hiện như một điều kì diệu, tà áo dài tha thướt, một dáng nét biêu lộ cái đẹp của cơ thê.

– Thưa Giáo sư, em trình bày bản giao hưởng “Mùa xuân” – Hoạ Mi nói.

Phần đầu, Hoạ Mi dùng bộ dây, nét nhạc réo rắt say đắm. Bộ hơi dần hoà vào, chuyển sang tiết tấu rạo rực bừng bừng như cuộn trào lên, không có gì ngăn cản được. Những giọt mưa xuân rơi trên đôi má nóng rực. Những chiếc mầm bật khỏi cành. Cốc rượu nắng sóng sánh. Hoa đào rộ lên hoa mắt…

Vịt ngả bên này bên kia, quên phát rằng sau Hoạ Mi là đến lượt mình. Chân đập nhịp khe khẽ, Vịt như người vừa uống rượu, không cần biết đây là phòng thi…

– Mời Vịt lên bảng – Tiếng Giáo sư làm Vịt giật thót. Nhưng chàng thí sinh này tỉnh lại cũng khá nhanh. Chững chạc và nhã nhặn, Vịt nghiêm trang lên bục, mắt còn nhìn vẻ xúc động bắt tay những người chúc mừng mình.

– Sau đây, tôi trình bày nhạc phẩm “Ao nhà” – Vịt nói.

Không cần một khoảng im lặng nào, giai điệu đã vút lên vui nhộn ngay từ đoạn đầu. Chân Vịt giậm nhiệt tình, phong cách biêu diễn có phần lôi cuốn khán giả làm mọi người bất giác muôn vỗ tay nhịp theo. “Quạc cờ… quạc quạc !…” – Tiếng cờ-la-ri-nét rất vui đệm theo. Âm hưởng chủ đạo của nhạc phẩm diễn tả một buổi sáng đẹp trời, mặt ao trong trẻo gợn lăn tăn. Những cánh thiên nga trắng nô rỡn với sóng. Đám bèo xanh trây hội. Hoa lục bình là một nàng công chúa soi mình xuống nước. Bỗng nàng đánh rơi chiếc hài vàng, và tôi – như trong nhạc phẩm nói – tức là tác giả, đã lội xuống mò giúp.

“Quạc cờ… quạc quạc !…” Tiếng cờ-la-ri-nét nhộn nhịp, Giáo sư gõ ngón tay theo, rất là không đúng với vị trí người giám khảo.

– Được ! – Ông gật đầu – Chỉ tiếc là hơi bị đơn điệu…

Giáo sư cho Vịt về chỗ, ông đứng dậy vẻ nghiêm trang. Căn phòng hồi hộp im lặng. Hoạ Mi nhìn Dế Mèn ; Ve sầu, Vịt nhìn Gà Trống. Mắt Giáo sư dịu dàng lướt trên mặt những đứa học trò ngoan.

– Các con ! – Giọng giáo sư cất lên cảm động – Ta rất vui lòng vì sự thành công của các con. Cảm ơn các con đã cho ta niềm vui này. Ngày mai, các con sẽ trở về với những miền quê yêu dấu của các con, chẳng còn ở bên ta nữa, nhưng lòng ta sẽ mãi dõi theo.

Tác phẩm của các con mỗi người một vẻ, nhưng ta thích nhất là các con đều có bản lĩnh nghệ thuật. Các con đã tạo dựng cho mình một phong cách độc đáo, không ai cóp nhặt ai, bắt chước ai.

4) HS tự thực hiện.

1) Chia sẻ với bạn tình cảm, cảm xúc với một nghệ sĩ hoặc một nhân vật trong phim hoạt hình em thích.

2) Viết đoạn văn ngắn (từ 7 đến 9 câu) nêu tình cảm, cảm xúc với một nghệ sĩ hoặc một nhân vật trong bộ phim hoạt hình em thích.

3) Trang trí và trưng bày bài viết của em.

4) Nói về điều em học được trong bài viết của bạn.


1) Chia sẻ với bạn tình cảm, cảm xúc với một nghệ sĩ hoặc một nhân vật trong phim hoạt hình em thích.

Nghệ sĩ hài mà em yêu thích nhất chính là nghệ sĩ Công Lý, em đã hết sức ấn tượng với nét diễn tự nhiên và duyên dáng của bác. Bác Công Lý không cao lắm, có vóc dáng cân đối, khỏe mạnh. Với nước da ngăm và khuôn mặt góc cạnh, trông bác ấy rất nam tính. Con người của bác rất mộc mạc và giản dị. Ở bên ngoài sân khấu, thật dễ dàng gặp bác ăn và đi chơi ở những địa điểm bình dân. 

2) Viết đoạn văn ngắn (từ 7 đến 9 câu) nêu tình cảm, cảm xúc với một nghệ sĩ hoặc một nhân vật trong bộ phim hoạt hình em thích.

Hiện nay có rất nhiều nghệ sĩ hài nổi tiếng như Hoài Linh, Vân Dung, Trường Giang, Xuân Bắc và Trấn Thành, mỗi người có một phong cách diễn hài khác nhau, đặc biệt em rất ấn tượng với anh Trấn Thành, anh là một nghệ sĩ trẻ tài năng lại vô cùng hóm hỉnh, duyên dáng.
Anh Trấn Thành tên đầy đủ là Huỳnh Trấn Thành, sinh ra và lớn lên tại Sài Gòn, mặc dù là người miền Nam nhưng anh vẫn có thể nói giọng Bắc đặc biệt là giả giọng nhiều nghệ sĩ khác rất giỏi. Em rất thích nụ cười của anh Trấn Thành, nụ cười tươi rói với hàm răng đều đẹp, đôi mắt nheo lại mà người ta hay gọi là “mắt biết cười” rất duyên. Khuôn mặt của anh có thể biểu hiện nhiều sắc thái khác nhau, bộc lộ cảm xúc rất chân thật, chính bởi vậy khi xem những bộ phim anh Trấn Thành đóng em cảm nhận được ở anh sự hoá thân vào nhân vật, diễn xuất bằng chính những cảm xúc của mình, nhập tâm vào vai diễn khiến cho người xem cảm nhận được “diễn như không diễn”. Ngoài chương trình “Thách thức danh hài” em còn xem anh Trấn Thành ở chương trình “Giọng ải giọng ai”, phải nói ở cương vị là một người dẫn chương trình hay là người chơi anh đều thể hiện tố chất hài hước của mình, tích cách vui vẻ và rất thân thiện.
Những người nghệ sĩ nói chung và nghệ sĩ Trấn Thành nói riêng, họ là người đem tài năng của mình để mang lại những phút giây thư giãn, những tiếng cười sảng khoái cho chúng ta, bởi vậy em luôn thầm cảm ơn sự cống hiến cũng như cố gắng vì nghệ thuật của các nghệ sĩ.

3) HS tự thực hiện.

4) Nói về điều em học được trong bài viết của bạn.

  • Từ ngữ: Cách dùng từ ngữ phù hợp, độc đáo, hay.
  • Câu văn có rõ ràng, rành mạch, thể hiện được nội dung cần biểu đạt.

VẬN DỤNG

Nói 2 - 3 câu về bìa truyện tranh hoặc tờ quảng cáo phim hoạt hình em thích


  • Tờ quảng cáo phim rất hài hước và thú vị.
  • Tờ quảng cáo phim rất độc đáo và thu hút người xem.